Phi Nhung đã định khi về Mỹ sẽ cảm ơn Thủy Tiên nhưng không ai ngờ, chuyến đi ấy lại mãi mãi chẳng thể thành hiện thực. (Ảnh: FB (Ảnh: FB Phạm Thành Trung) Có thể thấy, đây là câu chuyện đã diễn ra khá lâu khi ca sĩ Phi Nhung vướng vào vô số lùm xùm trong thời điểm
Quyết định 2358/QĐ-BHXH năm 2022 phê duyệt Kiến trúc Chính phủ điện tử ngành Bảo hiểm xã hội Việt Nam, phiên bản 2.0 do Tổng Giám đốc Bảo hiểm xã hội Việt Nam ban hành
Bạn đang làm chuyện có lỗi và người yêu giận nhưng không biết phải xin lỗi thế nào! Hãy để thietbiruaxegiare.net gợi ý cho bạn nhé! Dưới đây là những lời xin lỗi chân thành khiến người yêu dễ dàng "thathu" cho bạn!
57. Anh có biết không, những dòng sông dù có chảy quanh co đến đâu cũng sẽ chảy về thiên đường. Và những người yêu nhau dù đi cả vòng trái đất vẫn quay về bên cạnh nhau. 58. Ngày gặp em, anh chỉ ước được gặp em sớm hơn.
Những stt tình yêu dễ thương đốn tim cư dân mạng; 2 2. Top stt dễ thương hài hước trên Facebook; 3 3. Stt dễ thương bằng tiếng Anh; 4 4. Stt dễ thương ngắn gọn về tình yêu, cuộc sống; 5 5. Stt dễ thương khi đăng ảnh trên các trang mạng xã hội ; 6 6. Stt dễ thương về nụ
Những câu nói hay về sự chia sẻ chỉ lại sự ghi chép lại những tình cảm yêu thương, những câu chuyện đầy cảm xúc của chính chúng ta mang đến. Sẻ chia là sự cho đi và không cần nhận lại, khi chúng ta san sẻ yêu thương, san sẻ niềm vui, hay cùng đồng cảm với nhau qua những nổi buồn, giúp nhau vượt qua khó
DY9ZG. Ý nghĩa của sự đồng cảm và chia sẻ là gì? Sự sẻ chia hay đơn giản là những suy nghĩ tích cực khi bạn giúp một ai đó thực sự hết sức đáng quý. Thật vậy, khi chia sẻ cho người khác, ta mới là người nhận lại nhiều điều tuyệt vời nhất. Có khi nào bạn đi trên đường, thấy một cụ già đang loay hoay không biết qua đường sao cho ổn, một cô gái chân yếu tay mềm đẩy đầy một xe hàng lên dốc cao, một bác trai làm rơi ví hay một em bé làm lăn trái bóng ra đường phố, bạn biết bạn đang quan tâm đến nhưng trong tiềm thức, bạn đang cân đo đong đếm xem mình được gì và mất gì. Khi bạn giúp họ, nhận về mình một lời cảm ơn, niềm vui đến với cả hai thật nhẹ nhàng và cũng làm lòng bạn thật thanh thản. Vấn đề là khi bạn quay đi, mọi thứ chỉ đơn giản là một sự việc thoáng qua. Bạn sẽ chẳng một chút bận tâm gì về nó nữa. Phải chăng nếu việc đó có dẫn đến đâu thì bạn cũng chẳng phải lo nghĩ gì nhiều. Nếu bạn biết chỉ vì bạn không ra tay giúp đỡ mà những điều trên có hậu quả nghiêm trọng, chắc bạn sẽ thấy thật có lỗi. Hãy đặt mình vào người xung quanh, nghĩ xem nếu bạn được ai đó giúp như thế, bạn sẽ biết ơn họ nhiều đến nhường nào. Sẻ chia và giúp đỡ không chỉ mang đến niềm vui, mà còn mang đến rất nhiều điều lợi. Nếu bạn để ý một chút tới những nhà lãnh đạo, những vĩ nhân, hay những học sinh, sinh viên đứng đầu lớp, bạn sẽ dễ thấy những điểm chung. Họ thường là người vui vẻ giúp đỡ xung quanh, sẵn sàng giành thời gian giảng giải, chỉ bảo chia sẽ mọi hiểu biết của mình. Và nếu để ý kỹ hơn, cái họ nhận lại không chỉ là sự biết ơn, lòng kính trọng mà họ còn càng ngày càng thăng tiến, càng ngày càng giỏi giang. Lý do sâu sa là khi họ giúp ai đó, người đó sẽ biết giá trị của sự sẻ chia. Họ sẽ lại mang điều tuyệt vời này, lan tỏa ra xung quanh mình. Rồi dần dần, xung quanh sẽ toàn là những con người biết chia sẻ, biết cảm thông và giúp đỡ. Khi đó bao điều tuyệt vời đến với họ như lẽ đương nhiên. Khi bạn giành thời gian của mình đọc hết những dòng này, bạn đã được biết một điều hiển nhiên mà hầu hết mọi người đều dễ dàng bỏ ngoài tai và coi thường. Điều mà thực chất khởi nguồn từ luật "Hấp Dẫn" một luật mà mọi chính khách, mọi LEADER hàng đầu đều nắm trong tay, điều mà trong bài viết sắp tới mình sẽ đề cập. Đơn giản là khi bạn ấn like hay share bài viết này, bạn không chỉ làm tập thể viết bài chúng mình cảm thấy thật vui mà bạn của bạn sẽ có thêm cơ hội được tiếp cận nó. Hãy giúp đỡ, biết cảm thông và chia sẻ những điều tuyệt vời nhất của bạn đến những người xung quanh, để rồi quanh bạn, đâu đâu cũng là niềm vui và hạnh phúc. Suy nghĩ về sự sẻ chia trong cuộc sống Cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã từng viết "Sống trong đời sống Cần có một tấm lòng Để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi.." Câu hát đã để lại cho chúng ta những chiêm nghiệm sâu sắc về cách sống đẹp trong xã hội hiện đại. Một trong những phẩm chất cơ bản ấy là sự sẻ chia đồng cảm của con người. Sẻ chia hiểu theo nghĩa cơ bản là sự quan tâm, đồng cảm giữa con người với con người được thể hiện thông qua những hành động thiết thực. Đôi khi sẻ chia chỉ đơn giản là những lời động viên chân thành, một câu nói an ủi, một cái nắm tay, hay chỉ là một ánh mắt, một cái nhìn thân thiện. Cuộc đời không luôn như ta muốn, nó luôn tiềm tàng những khó khăn trắc trở trên con đường ta đi. Đâu ai biết được ngày mai sẽ ra sao? Hôm nay thành công nhưng ngày mai đâu chắc sẽ hạnh phúc, hôm nay thất bại đâu có nghĩa ngày mai là buồn đau. Có những khó khăn ta phải tự vượt qua nhưng cũng có lúc cần đến sự sẻ chia tiếp thêm động lực để ta chiến thắng cuộc đời. Vì vậy nên đâu ai có thể tồn tại một mình mà không có những người bạn đồng hành, không có sự đồng cảm sẻ chia. Có người đã từng nói với tôi rằng "Nơi lạnh nhất không phải là Bắc Cực mà là nơi không có tình thương" Cuộc đời là dài là rộng nếu chỉ biết sống cho cái "tôi" cá nhân chỉ sống vị kỷ vì bản thân thì đó không phải là cuộc đời ý nghĩa. Những người như vậy họ mải miết chạy theo tham vọng cá nhân nhưng sẽ không tìm được góc bình yên trong tâm hồn mình. Thiếu sự sẻ chia họ sống không tình thương và không có hạnh phúc. "Yêu thương cho đi là sự yêu thương duy nhất mà ta giữ lại được". Những người sống đơn giản và luôn thanh thản trong tâm hồn là những người luôn sẵn sàng chia sẻ đồng cảm với nỗi đau sự bất hạnh của người khác. Họ sống để yêu thương, để cho đi yêu thương và cũng là để được yêu thương. Những người như vậy thật đáng quý đáng trân trọng biết bao! Ta sẽ mãi không quên hình ảnh người mẹ của chú lính chì Thiện Nhân. Trước nỗi đau và sự bất hạnh của một đứa trẻ vô tội, chị đã cưu mang và đem đến nguồn sống, ánh sáng cuộc đời cho em. Để hôm nay ta được thấy hình ảnh của một cậu bé hồn nhiên, vô tư chơi đùa như những bạn bè cùng trang lứa. Không chỉ riêng chị mà cuộc đời này vẫn còn nhiều lắm những hành động, những tấm lòng như thế. Những ngày gần đây ngay trong tháng sáu này chúng ta xót xa trước sự hy sinh của đại tá Trần Quang Khải- phi công máy bay SuMK và chín chiến sỹ vẫn đang mất tích trên biển Đông. Dù không được gặp mặt trực tiếp không được nhìn cận cảnh nhưng chưa bao giờ tôi thấy trên mạng xã hội sức mạnh của sự sẻ chia lại lớn đến thế. "Cư dân mạng" những ngườii trẻ tuổi như chúng tôi họ bày tỏ sự cảm thông và tấm lòng sẻ chia qua những dòng trạng thái qua những lời bình luận thật ấm áp và vô cùng cảm động. Đọc những vần thơ họ sáng tác mà lòng cũng chợt nghẹn ngào và ở đó, nó cũng cho tôi niềm tin hơn về thế hệ trẻ tương lai. Cuộc sống hiện đại mang đến cho con người những giá trị vật chất mới nhưng nó không có nghĩa là những giá trị tinh thần bị thay đổi. Vậy mà ngày nay lối sống vị kỷ của một bộ phận giới trẻ đang ngày một nghiêm trọng, họ tự bao biện cho lối sống ấy bằng cách đổi lỗi cho cuộc sống hối hả bộn bề lo toan. Lo toan là điều bình thường và tất yếu trong cuộc sống nhưng không bao giờ nó cản trở ta trao gửi yêu thương, chưa bao giờ nó xâm chiếm toàn bộ suy nghĩ tình cảm mà vẫn luôn cho ta một góc nhỏ của lòng trắc ẩn và sự yêu thương. Này các bạn trẻ hãy thôi than phiền và đổ lỗi cho hoàn cảnh hãy nhìn lại mình đi để nghiêm túc khiểm điểm nhân ra mình còn vô tâm, thờ ơ lắm! Để sống biết yêu thương và chia sẻ không quá khó. Chì cần những tình cảm những hành động ấy xuất phát từ trái tim thì nó cũng sẽ đến được trái tim. Không phải là điều gì quá lớn lao, sẻ chia chỉ đơn giản là một cái ôm ấm áp khi ai đó đang mệt mỏi rã rời, là bờ vai yêu thương để tựa vào khi buồn phiền, là lời động viên an ủi lúc mất mát u buồn.. Lòng thương cảm giữa con người với con người không cần phải dựa vào những giá trị vật chất tầm thường mà nó cần được dựng xây trên nền tảng của trái tim yêu thương. Yêu thương cho đi là yêu thương nhận lại dù không quá nhiều nhưng hãy làm điều gì đó để cuộc sống này tươi đẹp hơn. "Thương người như thể thương thân" là truyền thống của dân tộc ta được lưu truyền từ ngàn đời và thế hệ này mai sẽ là người kế thừa, phát huy. Không bao giờ là quá muộn để yêu thương sẻ chia với ai đó cả nên hãy mở rộng lòng mình ra để tình yêu được lan tỏa. Bản thân tôi cũng luôn tự nhắc nhở bản thân Sống chậm lại nghĩ khác đi và yêu thương nhiều hơn. Bằng những hành động nhỏ bé mà thiết thực đem yêu thương trao gửi mọi người. "Sống là cho Đâu chỉ nhận riêng mình" Bài học về sự sẻ chia còn nhiều, những tấm gương ngoài kia cũng không thiếu. Hãy là một trong số họ để viết lên câu chuyện cuộc đời nhiều tình thương của riêng mình. Last edited by a moderator 26 Tháng một 2022
VOH - Những lá thư đầy yêu thương gửi ba mẹ - chia sẻ những điều chưa bao giờ thốt thành lời. 30/4/2016 Những lá thư xanh - 30/4/2016 VOH - Những lá thư đầy yêu thương gửi ba mẹ - chia sẻ những điều chưa bao giờ thốt thành lời. - Lá thư thứ 1 Bao lâu rồi bạn chưa nói lời yêu thương cùng mẹ? Em xin chào anh Nguyễn Thành mít ướt và chị Phương Huyền mít khô. Em tên là Quyên đang làm việc ở Sài Thành, em định không viết thư cho chương trình nữa vì lá thứ thứ nhất không qua được cửa nhà của chị Phương Huyền. Nhưng hôm nay em bị bệnh ngồi trong phòng một mình buồn quá bỗng trong đầu em lại nghĩ đến Những lá thư xanh, bức thư này em cũng không mong anh chị sẽ chọn, em chỉ muốn viết ra cho đỡ buồn mà thôi! “Thật kì lạ, hằng ngày con nghĩ về mẹ rất nhiều, thương mẹ cũng rất nhiều nhưng không hiểu sao mỗi lần muốn nói ra những lời tận đáy lòng con lại không nói được. Mẹ có biết con rất muốn nói với mẹ những điều này lắm không, con cảm ơn mẹ vì mẹ đã sinh ra con, nuôi con khôn lớn, cho con ăn học. Ảnh minh họa Melissa Rei Con cảm ơn mẹ vì mẹ đã để con lớn lên trong một gia đình đầm ấm và hạnh phúc. Con biết gia đình mình sẽ không được như thế nếu như không có đôi bàn tay mẹ gầy dựng nên, con cảm ơn mẹ vì mẹ đã không bỏ rơi con mỗi lần con vấp ngã. Một đứa con 18 năm được sống trong sự che chở của gia đình, không lo cái ăn không lo cái mặc để rồi ngày bước chân rời khỏi nhà sống cuộc sống tự lập con mới hiểu hết thế nào là cuộc đời. Mẹ chính là người thầy, người cô động viên, chỉ dẫn cho con thoát khỏi tâm trạng suy sụp, bế tắc của cuộc sống. Con cảm ơn mẹ, vì mẹ đã luôn là người bạn trong suốt 9 năm qua, luôn luôn lắng nghe con nói những niềm vui, nỗi buồn, những lần bồng bột nhất của tuổi trẻ, những lần hạnh phúc vì tình, đau khổ vì tình, mẹ luôn ở bên con, chia sẻ với con. Con cảm ơn mẹ vì mẹ đã hi sinh rất nhiều cho con, con biết nhiều lần mẹ đã nước mắt chang cơm vì những lần nội và cha la mắng. Con biết đó không phải là lỗi của mẹ nhưng mẹ vẫn cố nhịn vì sự bình yên của gia đình, vì mẹ muốn con lớn lên có đủ cha và mẹ. Và con cũng muốn xin lỗi mẹ, con xin lỗi mẹ, mẹ đã cho anh hai và em út nghỉ học chỉ để mình con đi học thôi vậy mà con cũng không học đến nơi đến chốn. Con xin lỗi mẹ nếu ngày đó con cố gắng kiếm tiền phụ giúp gia đình, không lười biếng, nếu như con không nhớ nhà mà quay về thì cha mẹ đã không bán đi miếng đất của gia đình để trả nợ ngân hàng. Con biết cha mẹ đã đổ biết bao nhiêu máu, mồ hôi và cả nước mắt trên đó, ngày mà cha cầm viết kí giấy bán, cha và mẹ đã khóc rất nhiều. Miếng đất đó giống như một đứa con của cha mẹ vậy. Con xin lỗi mẹ vì con đã không nhớ những gì mẹ dạy trước ngày con đi làm. Ngày rời xa gia đình, con không nghĩ đất Sài Thành lại cạm bẫy đến như vậy, để đến ngày nay, con vẫn còn ám ảnh mỗi khi nhớ về quá khứ. Con xin lỗi mẹ, vì con mà mẹ đang lo lắng rất nhiều. Người ta thường nói có con gái lớn trong nhà như hũ mắm trên đầu giường vậy mà ở nhà có tới hai hũ mắm, con chắc là cha mẹ sẽ lo nhiều hơn, nhưng từ nay mẹ hãy yên tâm về con mẹ nhé. Con hứa con sẽ lập gia đình vào cuối năm để mẹ bớt đi nỗi lo trong lòng, con hứa con sẽ khôn khéo hơn trong cách cư xử để mẹ không mang tiếng, con sẽ cố gắng học một cái nghề, cố gắng xây dựng một gia đình nhỏ của con thật hạnh phúc để cho mẹ yên tâm về con, vì con biết mẹ sẽ hạnh phúc khi nhìn thấy con hạnh phúc. Thư từ bạn Quyên quyenpt**** - Lá thư thứ 2 Hãy biết trân trọng niềm hạnh phúc thiêng liêng Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình không giàu có nhưng tràn đầy hạnh phúc, tôi là con út, trên tôi có 3 người anh và 1 người chị. Vì tôi ốm yếu nhất nên cả nhà đặt tôi là Út Cò. Nhà tôi không khá giả gì mấy, nhưng cha tôi học từ ông nội cái nghề đan thúng, đan rổ để nuôi cả nhà. Thế là cả nhà tôi từ mẹ, các anh chị em cùng làm công việc này. Từ đó cuộc sống cũng ổn định hơn. Kí ức đẹp về cha Ảnh minh họa Internet Tôi nhớ năm học lớp 5 tôi học buổi trưa, chiều cha lại đạp xe đến trường để rước tôi về, sao mà thích thế, nhìn lũ bạn đi bộ còn mình được đi xe đạp là hãnh diện lắm đó. Rồi thời gian trôi qua mau, tôi tốt nghiệp Trung học phổ thông, rời ghế nhà trường, lăn lộn vào cuộc sống. Tôi chưa kịp báo đáp công ơn cha mẹ thì tôi đã đi lấy chồng. Cuộc sống hôn nhân vui ít buồn nhiều, những cảnh mẹ chồng nàng dâu, chị dâu em chồng là đáng sợ nhất đối với tôi. Cuộc sống cơ cực tôi không sợ mà chỉ sợ lời ra tiếng vào của mẹ và mấy cô em chồng. Như trong Phật giáo có nói Sinh lão bệnh tử là lẽ tự nhiên, tháng 12/2009, gia đình tôi nhận được kết quả cha tôi bị ung thư máu cấp tính, cả nhà hết sức bàng hoàng. Thế nhưng gia đình không ai cho tôi biết vì tôi lấy chồng xa, nhưng rồi chị Hai cũng nhắn tin bảo tôi tranh thủ về thăm cha vì cha bệnh lắm rồi. Lúc đó, tôi rất ngỡ ngàng, tôi không thể tin vào sự thật đó. Khi tôi về đến nhà, hình ảnh đầu tiên đập vào mắt tôi là cha xanh cao, người gầy hẳn đi. Sau khi tôi về được 1 ngày thì gia đình đưa cha đến bệnh viện tỉnh nằm, tôi phải ở nhà trông nhà. Và 2 hôm sau tin từ bệnh viện đưa về là cha đã bị liệt hai chân, lấy máu đi thử thì vừa lấy máu ra máu đã đông lại. Tôi thật sự rất sợ, rồi cả nhà lại đưa cha lên bệnh viện thành phố để truyền máu nhưng khi lên đến nơi và kiểm tra xong thì bác sĩ nói với gia đình là cha tôi không qua khỏi trong 3 ngày. Ngày chuyển cha tôi về nhà, cha tôi không còn đi hay ngồi được nữa mà phải khiêng vào nhà. Trong 3 ngày đối với gia đình tôi là vô cùng quí báu. Cha bị sốt cao, tôi và các anh chị lúc nào cũng ngồi kế bên lau mặt cho cha. Nhìn cha nằm đó chống chọi với cơn đau mà không ai cầm long được. Rồi 7 giờ tối, cha trút hơi thở cuối cùng, cha đi không một lời trăn trối, không một chút rên la vì bệnh tật. Vậy là tôi đã vĩnh viễn mất cha, lúc này tôi mới biết là mình chưa làm được gì hay chia sẻ được gì với cha. Có lẽ cha đã hết nợ cuộc đời nên ông trời đã để ông ra đi thanh thản, thế nhưng cha đã để lại biết bao tiếc nuối cho người thân, gia đình. 5 năm, cha đã ra đi 5 năm vậy mà tôi cứ tưởng mới ngày hôm qua, 5 năm thời gian vẫn trôi, cuộc sống vẫn tiếp tục, nhưng cha thì không còn nữa. Qua câu chuyện này, tôi mong rằng những ai còn cha mẹ thì hãy biết trân trọng niềm hạnh phúc thiêng liêng mà mình đang có, để sau này khỏi phải ân hận. Cảm ơn chương trình đã lắng nghe và chia sẻ, tôi xin được yêu cầu bài hát Đạo làm con. Thư từ một thính giả giấu tên - Lá thư thứ 3 Ba mẹ hãy yên tâm nhé! Gởi tới một người đã luôn lắng nghe những suy nghĩ tận đáy lòng của tôi. Đó chính là Những lá thư xanh! Hôm nay, em viết thư cho chương trình, có gì sai sót mong anh chị bỏ qua và các cô chú anh chị nghe đài nữa. Em là Sang, năm nay 27 tuổi, cái tuổi phải nói là đã trải qua những bế tắc khi không có cha, có mẹ, cái tuổi phải cảm ơn những người đã sinh ra ta, nhưng đó là điều rất khó đối với em vì chẳng có ai bên em ngoài chị Hai của em cả. Đó cũng là cái tuổi biết khó khăn đến thế nào, cách đây không lâu trong gia đình có 4 thành viên, phải nói là cái nghèo chồng chất cái nghèo, mà bây giờ em có thể chẳng dám nghĩ đến từ đó nữa, không biết diễn tả như thế nào. Hồi đó, bà làm thợ hồ, còn mẹ làm ruộng, chị thì học lớp 6 đã xin nghỉ. Em không muốn học nữa, thấy ba với mẹ làm cực khổ, cũng vì muốn 2 chị em đi học. Khi chị Hai nghỉ học thì em mới bước vào lớp 1, Hai nói Hai ở nhà phụ mẹ, em ráng học là được. Lúc đó Hai mới 12 tuổi nên Hai phải đi cắt rau muống cho người ta, một ngày Hai cắt 50 bó chỉ được có mỗi 20 ngàn đồng, còn lại mẹ và ba mỗi ngày chỉ được hơn 100 ngàn. Mỗi lần cầm tay Hai lên, em lại bảo sao tay Hai ghê vậy? Có lẽ là do vết cắt của dao và mủ rau muống đã làm cho tay của Hai như vậy. Đáng lẽ đó là việc của em nên làm, việc của một thằng con trai. Hai ngồi đó nhìn mẹ mà rưng rưng nước mắt, chắc do em không hiểu Hai cực khổ mới có tiền cho em đi học mà đâu biết Hai đau mỗi khi cắt trúng tay và mủ dính lên tay như thế nào. Khi em lên lớp 6 thì ba em bị bệnh, bị tai biếng nên phải nằm một chỗ, cái nghèo nó lại xuất hiện trong tâm trí em và nó làm em rất sợ. Chị Hai và mẹ càng làm nhiều hơn nữa, làm tới khuya cũng không đủ cho ba uống thuốc. Lúc đó em bảo “Hai ơi em không muốn đi học nữa, em muốn ở nhà phụ Hai và mẹ. Em không muốn nói cho mẹ biết sợ mẹ buồn”. Khi em lớn, Hai lại bảo Hai đã không học tới nơi, ở nhà chỉ có em làm nên nghị lực cho mẹ và Hai, học giỏi là cả nhà vui rồi, em phải ráng. Khi ba nằm được nửa năm, ba thấy mẹ và Hai cực khổ, mỗi lần thay đồ cho ba thấy ba rơi nước mắt, chắc ba nghĩ là một người trụ cột trong gia đình mà giờ lại để cả nhà chăm sóc ba lại khóc nhiều hơn. Cảm ơn Hai đã luôn bên em! Ba ra đi sau khi nằm được nửa năm, mẹ lại khóc. Ba mất trong nỗi đau, khi không chăm lo cho gia đình của một người đàn ông đáng lẽ ông phải có trách nhiệm chăm lo. Khi em lên lớp 9 thì em được học sinh giỏi toàn tỉnh và được học bổng con nhà nghèo nữa, mẹ và Hai đỡ đần phần nào và khi ra chợ ai cũng bảo “Thằng Sang học thật giỏi”. Mẹ lại cười, mẹ bảo con làm cho mẹ vui quá, chắc ba con nghe ba con cũng vui giống mẹ. Từ đó cuộc sống tưởng như hoàn thiện khi em được lên thành phố học nhưng không như em nghĩ, mẹ đã mất trong sự hụt hẫng của Hai và em. Mẹ mất vì bị tai nạn giao thông. Lúc đó em chuẩn bị đi thi thì có điện thoại của Hai, Hai khóc, khóc rất nhiều. Hai bảo là “Nhóc ơi, mẹ bị tai nạn, mẹ đã chết rồi, mẹ bảo đừng cho em biết vì em đang thi. Chị không biết nói sao với em nữa”. Em không thể nghe nổi là mình đã nghe gì và em chỉ muốn về quê để gặp mẹ, khi bước vào phòng thi, em muốn chạy về gặp mẹ liền. Nhưng chỉ làm mẹ nhắm mắt được là em phải thi và đậu trong kì thi này. Khi vào ngồi, nước mắt em cứ rơi, rơi ướt cả tấm giấy thi, ai cũng nhìn em, thì thầy lại hỏi em có vấn đề gì, em nói ở quê mẹ em bị tai nạn, mẹ em chết rồi thầy à. Em đã cố gắng và đã thi xong và quê. Khi về, mẹ đã nằm đó. Đứng nhìn di ảnh của mẹ, mẹ là niềm tin để em vững bước nhưng không trọn vẹn anh chị à. Là một thằng con trai chưa lo được gì cho mẹ thì mẹ đã ra đi. Em đã hứa với mẹ là em sẽ chăm sóc cho chị Hai. Mẹ đừng lo, con trai mẹ đã khôn lớn. Hiện giờ em đã làm trong một ngân hàng, có thể nói cuộc sống trêu cợt ta, nó cho ta lên thiên đàng, cũng có lúc nó cho ta xuống địa ngục. Nghèo không phải là một cái tội vì đó là số phận. Chắc thư của em cũng đã dài, em muốn gửi lời đến mẹ và ba Ba mẹ yên tâm ba mẹ nhé, cuộc sống hiện tại đã khá hơn rồi ba mẹ à. Con nói cho ba mẹ biết Hai đã sinh cho ba mẹ cháu ngoại rồi đó. Hai ơi, em trai của Hai đã không làm Hai thất vọng, em Hai đã thành công và trưởng thành hơn, vì em đã có công việc tốt rồi. Nhưng không thể báo hiếu và bù đắp cho mẹ, cho ba rồi Hai à. Cuối thư, em muốn nói với các bạn rằng, ba và mẹ chỉ có thể sinh ra ta một lần, mình phải làm ba mẹ vui khi ba mẹ còn hoặc không còn trên đời này nữa. Hãy làm ba mẹ vui dù thời gian ít ỏi, đó là việc phải làm vì mình không bao giờ biết được cuộc sống sẽ ra sao và tước đoạt đi những thứ mà mình yêu quí trong thước tấc như thế nào! Thư từ bạn Sang vansang****
Gửi mẹ- mẹ mặn mà của Min Con năm nay cũng đã lớn, cũng đã học tới lớp 8 rồi! Con biết mẹ yêu thương và đùm bọc con nên – Không cho con đi chơi với bạn – Không cho con đi xe, mà thay vào đó đi đâu dù xa hay gần thì bác quản gia luôn là người đưa đón con – Không cho con chơi tối – Không cho con ăn những thứ con thích ….. Nhưng mẹ à! Mẹ có biết một cuộc sống mà lúc nào cũng như thế này thì thật nhàm chán. Suốt ngày ở nhà, con chỉ biết làm đống bài tập rồi ăn, rồi điện thoại.. Mọi thứ cứ trôi đi rồi trôi lại khiến con nhiều lần muốn từ bỏ thế giới này. Biết bao lá thư con viết để “ra đi” nhưng mỗi lần chuẩn bị “ra đi” thì bác giúp việc xuất hiệnD Thế nên con cũng mong mẹ đừng chú ý đến vc nữa mà hãy quan tâm con nhiều hơn. Tiền nhiều đôi khi cũng chả lmj cả.. Mẹ nhé!!! Gửi ba- ba thiếu muối
Thông tin bài hátTên bài hát Chưa Yêu Vội Ca sĩ Emily, Hạnh Sino Sáng tác Tiên Cookie Album unknown Ngày ra mắt 30/01/2016 Thể loại Việt Nam, Nhạc Trẻ, Dance ViệtChưa yêu vội – Emily & Hạnh Sino St Tiên Cookie Producer DuongKQuen nhau bao lâu nay ko biết a có nhớ hôm ta quen nhau bất ngờ vào ngày rất nắng Trông xa anh cao cao mái tóc vuốt gọn gàng, trông xa lạ mà lại thấy thât quen Dù mình lần đó mới gặp chẳng 1 giây phút nào, trông xa lạ và lại thấy thật quen Dù răng lần đó thoáng nhìn e đã biết trái tim rung lên từng nhiph babe Dù là lần đó thoáng nhìn e đã thấy trái tim rung lên từng nhịp babeRap1 – Emily Em thích anh Nhưng khoan yêu Ta chậm thôi boi Vì em hơi khó hiểu Em thích sự quan tâm Em thích được nuông chiều Em thích con trai như anh nhưng em hơi khó yêu Một chút nghĩ suy Em có một chút nhớ Hôm đó ta chạm vào nhau để giờ đây ngẩn ngơ Rồi ngày mai Muốn gặp lại Muốn thấy nụ cười lần nữa em Muốn được sánh vaiI feel like think about u babe boo, đường rộng như thế tại sao hôm đó a va vào em I feel like think about u baby boo thật ra e đã biết a đang muốn điều gì I feel like missing you my baby boo Chậm từng chữ a nói a rất vui được làm quen I feel like missing u my baby boo Và phút chốc em nghĩ 2 chúng ta chắc sẽ còn gặp lạiRap2 Không nói yêu không phải là không thích Hay a lại muón e nói trên sóng The Remix Tình yêu của e bao bọc ở trong két đây này Chỉ đợi đến khi găp a e mới dám dâng hết đây này Nhưng đừng có mà tiến quá nhanh như là xe anh đang bị mấ phanh Đừng đứng đợi e trước cổng nhà khi mà e nhớ là e đã dặn a là Tình cảm của 2 chúng ta thâth ra chỉ trên tình ban Dù vậy thì e vẫn muôn nói ra rằng
có những lời yêu thương chưa kịp sẻ chia